Nếu bạn hỏi Mario Puzo rằng lý do gì khiến ông đặt bút viết nên tuyệt tác Bố già (The Godfather), sẽ không có câu chuyện nào ly kỳ như là ông bị thúc đẩy bởi niềm cảm hứng dâng trào trong lồng ngực, buộc nhà văn phải cầm bút lên và viết đến phỏng cả tay. Không có câu chuyện nào như thế đâu. Puzo viết đơn giản là vì... quá nghèo. Ông cần tiền để trả nợ, ông đã viết với nỗi sợ cả gia đình bị đuổi ra ngoài đường bất cứ lúc nào.
Và nếu bạn có cơ hội hỏi đạo diễn huyền thoại Francis Ford Coppola vào những năm 70 rằng ông làm phim Bố già (The Godfather) vì cái gì, bạn cũng sẽ nhận được câu trả lời tương tự. Coppola cũng nghèo. Ông ngoài 30 tuổi, vẫn vô danh tại Hollywood và gia đình chuẩn bị chào đón thành viên thứ năm. Coppola rất cần tiền.
Vậy là hai người đàn ông nghèo khó đó, mỗi người một câu chuyện, đã cắn răng chịu đựng việc làm ra các tác phẩm mà mình không mong muốn vì nỗi lo cơm áo gạo tiền. Ấy thế mà tiểu thuyết Bố già (The Godfather) ra đời và phần phim chuyển thể ăn theo nó đến nay lại được xếp vào hàng kinh điển, là một trong những kiệt tác bất tử với thời gian mà thế giới văn học và điện ảnh từng được chứng kiến.