Kỹ Năng Sống

Subcategories

“Ông là một người đáng gờm, chỉ mắc lầm lỗi vài lần trong đời. Và mỗi lần lại là dịp để ông học hỏi thêm kinh nghiệm.”

‘Bố già’ Vito Corleone là một trong những nhân vật hư cấu vĩ đại nhất trong lịch sử văn học và điện ảnh thế giới. Sự khôn ngoan, cẩn trọng, uy quyền và quy tắc đạo đức của ông khiến ông trở thành biểu tượng của thế giới ngầm.

Xuất thân từ một cậu bé di cư nghèo khổ từ Sicily đến Mỹ, ông vươn lên trở thành ‘Ông trùm’ đáng sợ nhưng công bằng và đầy lý trí. Vito Corleone không chỉ cai trị thế giới ngầm bằng sự khôn ngoan mà còn duy trì một triết lý đạo đức của riêng mình: bảo vệ gia đình, tôn trọng tình nghĩa và chỉ dùng bạo lực khi cần thiết. Dưới sự lãnh đạo của ông, gia tộc Corleone trở thành thế lực mạnh mẽ nhất trong giới mafia Mỹ.

Tuy nhiên, dù thông minh và quyền lực đến đâu, Don Corleone cũng không phải là người không thể phạm sai lầm. Ông đã có những quyết định sai lầm nghiêm trọng, thậm chí đe dọa đến sự sống còn của cả gia đình, và có lúc đi ngược lại nguyên tắc của chính mình. Một số sai lầm của ông là những tính toán chiến lược thiếu chính xác, trong khi số khác là thất bại về đạo đức, dẫn đến những hậu quả nặng nề.

1. Thờ ơ với con gái khi cô bị chồng đánh đập

Một trong những thất bại lớn nhất của Don Corleone là cách ông phản ứng khi con gái Connie bị chồng - Carlo Rizzi - bạo hành. Khi Connie bị đánh, cô tìm đến gia đình để được bảo vệ, nhưng Don Vito lại thờ ơ, khuyên cô nên tiếp tục chung sống thay vì can thiệp quyết liệt.

Lập trường này xuất phát từ tư tưởng cổ hủ rằng chuyện vợ chồng nên giải quyết trong nhà, và người vợ phải trung thành với chồng. Nhưng chính quyết định đó đã kéo dài sự đau khổ của Connie, đồng thời khiến Carlo thêm táo bạo, dẫn đến sự phản bội sau này.

“Bà Trùm thấy con gái bị chồng đánh sưng cả mặt mày thì cũng xót, nói với ông khuyên răn thằng rể. Nhưng Ông Trùm gạt phắt đi, bảo:

– Ở nhà, nó là con gái mình, bây giờ có chồng, nó thuộc quyền chồng. Đến cả vua Ý cũng không dám xía vào chuyện vợ chồng người khác. Thôi về đi, liệu mà ăn ở sao cho nó khỏi đánh mày.

Ỉ là con gái cưng, Connie trả treo liền:

– Bố có bao giờ đánh mẹ chưa?

Ông Trùm bảo:

– Bà ấy có làm gì để bố đánh được đâu.

Bà Trùm cười cười, gật đầu. Nó lại mách vụ chồng lấy hết tiền mừng đám cưới, chẳng biết tiêu xài cái gì. Ông Trùm nhún vai nói:

– Vợ tao mà hỗn láo như mày, tao cũng đánh. Connie đành phải về với chồng, chưng hửng chẳng hiểu sao trước kia bố thương yêu nó thế, mà bây giờ lại dửng dưng với nó như vậy.

Thật ra ông Trùm đâu có hững hờ như vậy. Mấy thằng làm việc dưới quyền con rể ông, đều là người của gia đình. Tất cả mọi hành động của Carlo đều được báo cáo cho cố vấn Tom Hagen. Ông biết hết thằng Carlo đốt tiền mừng đám cưới vào đâu. Nhưng ông không thể can thiệp. Ông thấy không phải bổn phận ông là hù dọa thằng rể để nó biết bổn phận làm chồng. Rồi khi Connie có bầu, nó tiếp tục phàn nàn với mẹ vì bị ăn đòn, nó còn bảo muốn ly dị cho xong, lần đầu ông nổi nóng với con gái:

– Nó là bố của con mày. Mày muốn con mày ra đời không có bố sao?

Biết những chuyện này, thằng Carlo càng tự tin. Vậy là nó được an toàn. Nó đem chiến công khoe với hai thằng thư ký chuyên ghi chép cá cược của nó là Sally Rags và Coach. Hai thằng đàn em phục lăn khí phách trượng phu của nó đối với con gái cưng của Trùm Corleone vĩ đại."

Nếu Don Vito ra tay xử lý Carlo từ sớm, có thể đã ngăn chặn được cái chết bi thảm của Sonny Corleone, người bị sát hại trong một cuộc phục kích do chính Carlo sắp đặt. Sự thờ ơ của Don Vito không chỉ là một sai lầm cá nhân mà còn là một quyết định sai lầm mang tính chiến lược.

2. Sai lầm khi cử Luca Brasi làm "khổ nhục kế" 

Luca Brasi là cánh tay đắc lực và trung thành tuyệt đối của Don Corleone. Khi gia đình đối mặt với mối đe dọa từ "thằng Thổ" Sollozzo, Don Vito quyết định để Brasi giả vờ phản bội và tiếp cận phe đối thủ. Nhưng kế hoạch này ngay từ đầu đã có vấn đề.

Luca nổi tiếng là trung thành tuyệt đối với Don Corleone, đến mức không ai tin rằng anh ta có thể quay lưng. Vì vậy, Sollozzo và gia tộc Tattaglia nhanh chóng nhận ra đây là một cái bẫy. Kết quả là Luca bị bắt và giết hại dã man. Sai lầm này không chỉ khiến gia đình Corleone mất đi một chiến binh mạnh mẽ mà còn báo hiệu sự mở màn cho cuộc chiến khốc liệt giữa các gia tộc mafia. Nếu Don Vito sử dụng một người khác kín đáo và ít tiếng tăm hơn, có lẽ kế hoạch đã thành công.

3. Đánh giá thấp tham vọng của Sollozzo

Một sai lầm lớn khác của Don Corleone là không lường trước được mức độ tham vọng và tàn nhẫn của Sollozzo. Khi Sollozzo đề nghị hợp tác trong việc buôn bán ma túy, Don Vito từ chối vì cho rằng lĩnh vực này quá nguy hiểm và sẽ thu hút sự chú ý của cảnh sát. Về mặt nguyên tắc, đây là quyết định đúng với giá trị của ông, nhưng lại là một bước đi sai lầm chiến lược.

Sollozzo không dễ dàng chấp nhận bị từ chối, và Don Vito đã trở thành mục tiêu ám sát ngay sau đó. Việc bị tấn công bất ngờ khiến gia đình Corleone rơi vào tình thế bị động, buộc họ phải tham gia vào một cuộc chiến mà họ chưa chuẩn bị sẵn sàng. Nếu Don Vito mềm dẻo hơn trong cách từ chối hoặc tìm cách kéo dài thời gian, có lẽ ông đã không bị tấn công quá nhanh như vậy.

4. Quá tin tưởng vào khả năng của Tom Hagen

Tom Hagen là một quân sư tài giỏi, một nhà đàm phán xuất sắc, nhưng ông không phải là một cố vấn trong thời chiến. Sự tin tưởng tuyệt đối của Don Vito vào các giải pháp ngoại giao của Hagen hóa ra lại là một sai lầm khi gia đình bị lôi vào cuộc chiến.

Tom rất giỏi trong việc thương lượng và xử lý pháp lý nhưng lại thiếu sự nhạy bén khi đối mặt với những tình huống bạo lực. Gia đình Corleone cần một người cứng rắn và sẵn sàng ra tay quyết liệt hơn, như Sonny hoặc Michael, để chỉ huy khi chiến tranh xảy ra. Sự phụ thuộc quá mức vào cách tiếp cận mềm mỏng của Hagen đã khiến gia đình rơi vào thế bị động trong cuộc xung đột.

“Vừa vào được phòng họp, Hagen run đến phải ngồi xuống ghế, hai tay ôm chặt gối. Lúc này nó mới thấy rõ, nó không xứng đáng là một cố vấn, consigliori trong thời chiến của gia đình. Nó đã bị tụi Ngũ Đại Gia lừa bằng lừa bằng thái độ e dè, nhút nhát của chúng. Chúng đã lẳng lặng đặt cái bẫy khủng khiếp. Chúng lên kế hoạch và chờ đợi thời cơ. Mặc cho bị khiêu khích, chúng đã ém nhẹm bàn tay khát máu. Đợi đúng lúc mới tung ra đòn quyết tử. Và chúng đã thành công. Lão cố vấn Genco Abbandando không bao giờ bị qua mặt như vậy, chắc chắn lão đã đánh hơi, đã hun khói để bắt lũ chuột phải xuất đầu lộ diện. Lão đã cảnh giác gấp ba lần Hagen, để sự việc không được xảy ra như thế này.”

Ngoài ra, người ta có thể coi một số quyết định khác của Bố già là không hợp lý, ví dụ như để Fredo giữ vai trò quan trọng trong gia đình, không kiểm soát được sự nóng nảy của Sonny, hay rút lui khỏi thế giới ngầm mà không chuẩn bị kế hoạch chuyển giao thực sự phù hợp.

----

Don Vito Corleone là một nhà lãnh đạo vĩ đại, nhưng ngay cả những người giỏi nhất cũng có thể phạm sai lầm. Những quyết định sai lầm của ông—dù là đánh giá sai con người, thiếu sự linh hoạt trong chiến lược, hay bám víu quá lâu vào giá trị cũ—đều góp phần vào sự hỗn loạn của gia đình Corleone. Tuy nhiên, nếu xét từ góc độ người đọc tiểu thuyết lý trí, thì những sai lầm này buộc phải diễn ra để dọn đường cho những sự thay đổi. Nếu Sonny không chết thì sẽ không có sự thống trị miễn cưỡng nhưng tuyệt đối của Michael Corleone. Còn Luca Brasi – tên hung thần với năng lượng mãnh thú được cho là chỉ trung thành duy nhất với ông trùm – không chết, thì sẽ không có chỗ cho sự xuất hiện của Al Neri, một cựu sĩ quan cảnh sát với bản tính lạnh lùng và trung thành tuyệt đối, với vai trò người thực thi mới của gia đình.

Dù có những sai lầm, Don Vito Corleone vẫn là biểu tượng của quyền lực và trí tuệ. Nhưng câu chuyện của ông cũng là một lời cảnh báo: ngay cả những lãnh đạo xuất sắc nhất cũng không thể tránh khỏi những phút giây sai lầm.

 

Michael Phelps được công nhận rộng rãi là vận động viên bơi lội vĩ đại nhất. 23 huy chương vàng Olympic đủ nói lên sự thống trị của anh trong thời đại của mình, mà cũng là trong toàn bộ chiều dài lịch sử thể thao thế giới.

Trong những ngày đầu năm, khi chúng ta thường ít nhiều nghĩ đến việc hoạch định chặng đường tiếp theo cho bản thân (NEW YEAR NEW ME!), hãy cùng nhau tìm nguồn cảm hứng từ một ví dụ điển hình nhưng cực đoan về sự nỗ lực trong cuộc sống để đạt tới những gì được coi là tiệm cận đến sự hoàn hảo hoàn mỹ nhất mà một con người có thể đạt được.

Và vấn đề tôi muốn đặt ra trong cuộc nói chuyện này là: Xuất sắc là bẩm sinh hay do rèn luyện?

“Một người chỉ có thể là chính mình khi y ở một mình; và nếu y không thích sự một mình, y sẽ không thích sự tự do; vì chỉ khi y ở một mình, y mới thực sự tự do.”

—Arthur Schopenhauer 

Vào những năm 9x, nhiều chủ doanh nghiệp tin rằng cách duy nhất để khiến nhân viên làm việc năng suất là thúc giục và giám sát họ thật cẩn thận. Đây là dạng mô hình quản lý giống một lớp học truyền thống, và ta không thể phủ nhận hiệu quả của nó. Tuy nhiên trong thế giới ngày nay, phương pháp quản lý này đã trở nên vô cùng lỗi thời. 

Giờ đây, nhiều công ty khác đang thử một lối tiếp cận mới mẻ hơn, trao quyền hơn cho nhân viên và nhà quản lý, đôi khi, chỉ đóng vai trò cố vấn. Chính điều này đã khởi nguồn cho một khái niệm mới được gọi là Động lực 2.0. 

Tại sao có những người giỏi không cần cố? 

Tài năng. Chắc chắn rồi, bí mật gói gọn trong hai chữ “tài năng”. Nhưng hội chứng con vịt cho rằng sự việc không đơn giản tới thế. 

Trong bài viết dưới đây, hãy cùng tìm hiểu về một hiện tượng tâm lý rất phổ biến trong thời đại hiện nay, mà rất có thể bạn đang là nạn nhân của nó cũng nên. 

“Tất cả chúng ta đều là những kẻ nghiệp dư. Chúng ta không sống đủ lâu để trở thành bất cứ thứ gì khác.”

—Charlie Chaplin 

Những sở thích dần mất đi niềm vui thú vốn có và mọi thứ thật trì trệ? Có thể bạn là nạn nhân của hội chứng anhedonia. 

Nhiều người phóng đại tầm quan trọng của việc đặt mục tiêu, trong khi động lực then chốt thúc đẩy tiến bộ và thành công lại là hệ thống đằng sau mục tiêu đó. 

"Trong một ngành công nghiệp đầy rẫy những cá tính hào nhoáng và cái tôi bị khuếch đại - những con người luôn cố gắng tỏ ra mình quan trọng, vẫn có những con người âm thầm làm chúng ta mỉm cười, suy nghĩ về cuộc sống và mong muốn bản thân trở thành một phiên bản tốt hơn."

Random Kindness, hay Everyday Acts of Kindness là những cụm từ dùng để chỉ những việc làm tốt nhỏ bé diễn ra trong cuộc sống thường ngày, không có gì ghê gớm. Khẩu vị của phần đông người nổi tiếng, có nguồn lực, có tầm ảnh hưởng là làm những việc “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”, tiền hô hậu ủng. Rất ít người chịu thích “ra tay” giúp đỡ người khác những việc nhỏ nhặt thường ngày, chẳng đáng kể gì.

Có thể họ sợ mất thời gian. Có thể họ cho rằng việc đó “dưới tầm” của mình. Có thể họ tính toán rằng làm vậy chả có lợi gì về truyền thông hình ảnh. Hoặc ngược lại họ e ngại sẽ bị coi là phông bạt làm màu.

Nhưng thực tế là thường chỉ những tấm lòng quảng đại và dũng cảm, những con người có bề dày tu dưỡng mới không ngại mất thời gian, không ngại phiền phức, không ngượng ngùng, không để tâm đến khen chê, giúp người chỉ vì người ta cần, và vì niềm hạnh phúc được là một thành viên bình đẳng của nhân loại.

Hôm nay chúng ta sẽ nói về những Quý ông thực thụ của Holliwood. Cùng mình tìm hiểu xem đó là ai nhé!

Nhiều người đọc tránh né các cuốn sách “nặng đô”, đơn cử như về chính trị, khoa học, triết học, v.v. vì cho rằng chúng vượt quá trình độ của mình. Tuy nhiên, Ryan Holiday lại có một cách tiếp cận khác. 

Theo anh, đọc sách là rèn luyện trí não giống như rèn luyện cơ bắp. Một người tập thể hình muốn tăng cơ bắp phải nâng mức tạ lớn hơn khả năng hiện tại của anh ta. Tương tự, một độc giả muốn tăng hiểu biết của mình, phải tìm tới những cuốn sách mang tính thử thách hơn. 

Và dưới đây là bí quyết Ryan liên tục “nâng mức tạ” của mình.

Từ một cầu thủ "đi vệ sinh 20 lần trước một trận đấu", Lionel Messi học cách trở nên tĩnh tại và thói quen này gắn bó với anh suốt phần còn lại của sự nghiệp. 

Không dám nghỉ ngơi vì sợ mình thành kẻ “ăn không ngồi rồi”? Hãy tham khảo những cách giải quyết sau. 

Bạn có bao giờ thắc mắc làm thế nào mà nhiều người có thể điều hành việc kinh doanh, dành thời gian với gia đình, tham dự các buổi hội thảo và thậm chí còn tranh thủ viết một cuốn tự truyện mỗi tối? Họ có siêu năng lực chăng? Tất nhiên là không rồi. Chỉ đơn giản là họ biết tối ưu hoá 24 giờ đồng hồ hơn bạn mà thôi, và riêng lợi thế ấy đủ tạo ra một khoảng cách lớn giữa hai chữ “bình thường” với “xuất chúng”. 

Như thường lệ, dưới đây là một vài thủ thuật quản lý thời gian từ những bộ óc kiệt xuất nhất, hãy cùng xem ta có thể chôm chỉa gì từ họ không nhé! 

Là vị thuyền trưởng dẫn dắt Chicago Bulls thống trị NBA gần một thập kỷ, Phil Jackson đã dẫn dắt triều đại này đăng quang vô địch 6 lần, một kỷ lục vô tiền khoáng hậu gần như không thể phá vỡ. Tầm ảnh hưởng của Phil lớn tới mức huyền thoại Michael Jordan từng phát biểu công khai trước báo chí rằng “tôi sẽ không thi đấu trừ khi Phil Jackson là huấn luyện viên”, khi tin đồn Phil bị đuổi việc vào năm 1998 nổ ra. Khi ông rời Bulls để huấn luyện LA Lakers, từ năm 1999-2004 và một lần nữa từ năm 2005-2011, đội bóng này đã giành được 5 chức vô địch NBA. 

Phil Jackson giải nghệ như “huấn luyện viên bóng rổ vĩ đại nhất”, vì ngoài những danh hiệu, những học trò nổi tiếng như Jordan hay Kobe, ông nổi tiếng là người lãnh đạo mềm mỏng, biết lấy nhu trị cương, dung hoà được nhiều cầu thủ có cá tính khác nhau và hướng họ tới chiến thắng chung. Trong bài viết hôm nay, hãy cùng mình tìm hiểu về 04 bài học lãnh đạo của Phil Jackson nhé! 

Làm thế nào để tự tin trong khi bạn chẳng có gì để tự tin cả? 

Kiểu như là, làm thế nào bạn có thể tự tin đảm nhận công việc mới nếu bạn chưa từng thử sức lĩnh vực này trước đây? Hoặc làm thế nào bạn có thể tự tin thuyết trình trước khách hàng quan trọng của công ty khi mà bạn chưa hề đương đầu với những dự án tầm cỡ kiểu vậy? 

“Tự tin lên”, “Cứ làm như bình thường”, “Đừng quan tâm người khác nghĩ gì", hay “Hít thở sâu, tưởng tượng mình chỉ đang nói cho một người nghe duy nhất thôi!”, v.v. và nhiều mẹo mực khác, nhưng chiểu theo kinh nghiệm của tôi—một người từng thử hết tất cả chỗ đó rồi—thì chúng đều không giải quyết vấn đề triệt để. 

Và bài viết này là để nhổ cỏ tận gốc đây. Đeo găng tay vào nào các bác nông dân, đến lúc phát quang bụi rậm rồi. 

Đã bảo giờ bạn thức dậy và cảm thấy như mình chỉ đang cố gắng lê lết qua ngày chứ không thực sự sống? Tại sao tôi lại làm công việc này? Tôi đang cố gắng vì điều gì? Tôi là ai và tôi sẽ đi về đâu? 

Trạng thái trên được gói gọn trong một thuật ngữ gọi là “khủng hoảng hiện sinh”. Trong bài viết hôm nay, ta hãy cùng tìm hiểu về khái niệm, dấu hiệu, nguyên nhân và cách giải quyết vấn đề này nhé. 

Đôi khi chúng ta thường quản lý tài chính cá nhân theo một công thức cứng nhắc. Chắc chắn rồi, ta luôn bắt đầu bằng mức thu nhập cố định. Ta chi trả các hoá đơn, có lẽ để riêng ra một phần nhỏ, và phần còn lại cứ để nguyên trong tài khoản để chi tiêu cho tới đợt lương tiếp theo. 

Thế rồi mỗi ngày, chúng ta đều phải kìm nén trước những cám dỗ tưởng như vô hạn để “bảo quản” cái hầu bao có hạn của mình. Cuối tuần này mình sẽ đi ăn lẩu hay mua đồ về tự nấu? Liệu mình có cần mua vài bộ quần áo công sở mới không nhỉ? Và đó là chưa kể tới kế hoạch mua nhà mua xe tuổi 30, tự do tài chính tuổi 35, v.v. 

Liệt ra đây thì có vẻ nhiều, nhưng thực chất chúng đều là những vấn đề mà hầu hết chúng ta đều đối mặt. Và nếu bạn đang muốn tiết kiệm mà chưa biết phải bắt đầu từ đâu, hoặc bạn đã từng thử tiết kiệm rồi nhưng lại về mo, thì Kakeibo có thể là thứ bạn đang tìm kiếm. 

Cảm giác buồn chán ở văn phòng là chuyện khá tự nhiên, đặc biệt là với người trẻ. Tuy nhiên, nếu kéo dài thì tình trạng này có thể gây ra tâm lý mông lung, cảm thấy mất phương hướng và thiếu động lực. Sau khi tham khảo một vài diễn đàn, kết hợp với quan sát và kinh nghiệm của bản thân, tôi xin đưa ra một vài chỉ dẫn giúp bạn thoát khỏi trạng thái trì trệ này như sau. 

Cùng với hai tiền bối là Socrates và Plato, nhà triết học Aristotle là một trong ba trụ cột của văn minh Hy Lạp cổ đại, là những người đặt nền móng cho triết học phương Tây. Trong lĩnh vực luân lý học, Aristotle cho rằng hạnh phúc của con người bao hàm sức khoẻ, danh vọng, tiền tài, sự kính nể, v.v. nhưng quan trọng nhất là ta phải biết tự dùng lý trí để tìm kiếm hạnh phúc cho chính mình, thông qua việc trở thành một phiên bản tốt hơn. Trong bài viết dưới đây, hãy cùng tóm gọn lý thuyết đạo đức học của ông và xem chúng ta có thể học hỏi được gì từ đó không nhé! 

Load more stories