“Dưới chân Chúa để xưng tội, một linh hồn tội nghiệp quỳ xuống và cúi đầu. “Con đã thất bại!” y kêu lên. Chúa đáp: “Con đã làm hết sức mình, đó là thành công.”
Cuộc đời của J. R. R. Tolkien, tác giả của bộ tứ huyền thoại giả tưởng Anh chàng Hobbit cùng Chúa tể những chiếc nhẫn, thực sự hấp dẫn và thú vị chẳng kém những tiểu thuyết của ông là bao. Từ những nốt nhạc thăng trầm trong bản tấu cuộc đời, nhà văn thêu dệt chúng thành cả một vũ trụ giả tưởng vượt thời gian.
Ngành hàng hải có một thuật ngữ là Đường Plimsoll, một vạch kẻ trên thân tàu cho biết khối lượng của con tàu có đạt tiêu chuẩn để ra khơi hay không. Rất đơn giản, nếu mực nước vượt quá đường Plimsoll - tức là con tàu đang chở quá nặng - nó không được phép rời cảng và ngược lại.
Nhờ có sáng kiến này, vô số sinh mạng đã được cứu vớt khỏi cảnh chết chóc vô cớ, qua đó thiết lập một tiêu chuẩn mới áp dụng cho ngành hàng hải để đảm bảo tính an toàn cho thuỷ thủ đoàn. Câu chuyện đằng sau nó, về cuộc chiến đơn thương độc mã của một người đàn ông ròng rã hàng năm trời, sẽ là một câu chuyện khiến bạn mủi lòng vì tinh thần cao thượng, tính nhân văn và truyền cảm hứng của nó.
Giáng sinh năm 1947, Walt Disney tự mua tặng mình một món quà: một bộ mô hình tàu lửa bằng điện. Ông đặt nó ngay cạnh văn phòng để có thể chơi trong những giờ rảnh rỗi. Sau đó, ông nghĩ sẽ tuyệt hơn nếu gắn thêm cái này cái kia, rồi một chút cảnh quan chỗ này chỗ nọ,... Dần dần, mô hình của ông đã được mở rộng khủng khiếp, và nó gieo vào đầu người đàn ông 50 tuổi những ý tưởng sơ khai nhất về một công viên giải trí khổng lồ, nơi có những đường ray tàu hoả là ước mơ thơ ngây của mọi người Mỹ: Disneyland.
Vài ngày trước Giáng sinh năm 1848, một nữ nô lệ tên là Ellen Craft đội một chiếc mũ ống bếp lên tàu ở Macon, hoàn thành một bộ trang phục táo bạo để cải trang thành một quý ông da trắng và đặt vé đi đến tận Pennsylvania, sau đó hướng về Boston. Chồng cô, William, sắm vai người hầu đi cùng. Cùng nhau, họ đã hoàn tất cuộc trốn thoát táo bạo đầy ngoạn mục khỏi ách nô lệ tàn bạo ở Georgia, vĩnh viễn tạo nên một thiên truyện ly kỳ và hấp dẫn nhất từng xuất hiện trong biên niên sử nước Mỹ.
Có một câu nói mà tôi rất thích thế này: Việc gì yêu cầu nỗ lực lớn hơn, thành quả ắt lớn hơn. Nó giống như việc tập thể dục – đi dạo tốt cho sức khoẻ, nhưng không thể bằng chạy bộ được.
Nói tới chạy bộ là nói tới môn thể thao phổ biến và dễ bắt đầu nhất. Tất cả những gì cần chuẩn bị là một đôi giày. Nó không đặt nặng chuyện bạn có tài năng thiên bẩm hay không – bạn không cần phải sở hữu đôi chân ma thuật như chàng Forrest Gump. Chạy bộ cũng không yêu cầu bạn phải chơi ăn ý với đồng đội như bóng rổ, cũng không máu lửa kịch tính như các môn đối kháng. Vậy thứ gì hấp dẫn những người chạy bộ?
Là một trong số hiếm hoi những tỷ phú tự thân vào thời của mình, người ta kể lại rằng vào lúc qua đời năm 1956, Thomas John Watson, Sr. – cha đẻ của IBM, được nhiều người kính cẩn xưng làm “người bán hàng vĩ đại nhất thế giới”.
Năm 1924, công ty Computing Tabulating Recording (CTR) được đổi tên thành International Business Machines, hay IBM như chúng ta biết tới ngày nay. Dưới sự lèo lái của thuyền trưởng Watson, IBM đã đạt được những kỷ lục ngoạn mục. Khẩu hiệu của công ty – “Think” (Tư duy) do ông nghĩ ra đến nay được coi là một trong những khẩu hiệu độc đáo và có ảnh hưởng nhất lịch sử công nghệ.
Và câu khẩu hiệu ấy được thể hiện rõ nét nhất trong cuộc khủng hoảng năm 1929, khi thị trường chứng khoán sụp đổ.
Năm 1932, anh thợ mộc Ole Kirk Christiansen, con trai thứ mười trong một gia đình nghèo khổ ở Jutland, phía Tây Đan Mạch, bắt đầu làm đồ chơi bằng gỗ để kiếm sống sau khi bị mất việc do Đại khủng hoảng. Chẳng bao lâu sau thì vợ anh qua đời, để anh một mình gồng gánh khoản nợ cùng bốn cậu con nhỏ.
Nhân lúc rảnh rỗi, anh chế tác ra một con vịt gỗ cho con chơi để mình có thì giờ làm việc. Nhận thấy các con quá đỗi yêu thích chú vịt kia, anh đem nó vào sản xuất mà không biết rằng, đó chính là viên gạch đầu tiên kiến dựng nên đế chế đồ chơi khổng lồ được nhắc tên trên tiêu đề kia.
Ngày 13 tháng 5 năm 2023 vừa qua, Bill Gates đã có bài phát biểu truyền cảm hứng mạnh mẽ tới các sinh viên tốt nghiệp ngành lâm nghiệp và kỹ thuật tại Đại học Bắc Arizona. Bước lên bục thật khoan thai, ông chậm rãi cất tiếng:
“Lớp 2023 không phải là nhóm sinh viên tốt nghiệp bình thường. Trước khi họ có cơ hội hoàn thành năm nhất, trận đại dịch đã nổ ra và thay đổi cuộc sống cũng như việc học tập như chúng ta đều biết. Họ cần có sự kiên cường, gan góc và rất nhiều khéo léo để cán vạch đích này. Vì vậy, tôi rất vui khi được chúc mừng tất cả trước khi các bạn bước vào những giai đoạn tiếp theo của cuộc đời; và tôi sẵn sàng chia sẻ một số kiến thức mà tôi đã thu thập được trong nhiều thập kỷ kể từ khi rời khỏi khuôn viên trường đại học của chính mình.”
Tôi từng đọc được một câu nói rằng: “Khi bạn cho người khác lời khuyên, bạn thực chất chỉ đang nói chuyện với chính mình trong quá khứ.” Dưới đây là 5 lời khuyên mà Bill Gates đã nói với các sinh viên tại buổi lễ hôm đó, đồng thời là 5 lời khuyên mà ông tự nhắc nhở chính mình.
Sinh ra trong một gia đình có cha làm người bán thịt, từng nuôi khát vọng trở thành một linh mục, không ai nghĩ Vince Lombardi sẽ trở thành một trong những huấn luyện viên thể thao vĩ đại nhất mà thế giới từng chứng kiến.
Năm 1963, Toole, 26 tuổi, vừa viết xong chương cuối bản thảo cuốn sách thứ 2 trong sự nghiệp của mình — tiểu thuyết A Confederacy of Dunces. Ông không biết đó là cuốn tiểu thuyết cuối cùng trong sự nghiệp của mình, và nó mãi mãi không tới tay bạn đọc mãi cho tới gần 20 năm sau ngày ông tự sát.
Robert Gottlieb là một biên tập viên nổi tiếng, xuất sắc, thành công và tận tâm. Ông là một trong số những người đã dành 3 năm trời “ươm mầm” cho tiểu thuyết giả tưởng kinh điển Bẫy 22 (Catch-22) được xuất bản. Nhưng tiếc thay, lịch sử lại không nhớ tới ông theo cách như vậy — vì sự nghiệp ông dính một vết nhơ, một sai lầm đã dẫn tới cái chết đầy tiếc nuối của một nhà văn trẻ tài năng tên là John Kennedy Toole.
Câu chuyện về 2 người đàn ông cùng làm bạn với con chữ này, âm dương cách biệt, cùng sự can thiệp của một người phụ nữ vĩ đại và một người đàn ông vĩ đại không kém — đã tạo nên một thiên truyện là tổng hòa của mọi yếu tố hấp dẫn từ văn chương, tài năng, tình yêu, lòng kiên trì và sự đền đáp.
Chẳng cần biết bạn có phải là một sneakerhead hay không (và cũng chẳng cần biết bạn có hiểu sneakerhead nghĩa là gì), bạn ắt hẳn phải biết tới mẫu giày Chuck Taylor All Star huyền thoại, đôi giày mang tính cách mạng và biểu tượng của Converse ra đời cách đây hơn 100 năm.
Sau khi viết xong phần đầu của Harry Potter vào năm 1995, J. K. Rowling gửi tới 12 nhà xuất bản và nhận lại đủ 12 cái lắc đầu ngán ngẩm.
Phải tới 2 năm sau đó, nhà xuất bản Bloomsbury mới chấp nhận xuất bản cuốn sách với số lượng 1.000 bản. Về phía J. K. Rowling và Harry Potter, những ngày sau đó là lịch sử.
Nhưng ít ai biết lịch sử đó suýt chút nữa đã không xảy ra nếu không nhờ công một cô bé 8 tuổi, fan nhí đầu tiên của Harry Potter, và tình cờ cũng chính là con gái của Chủ tịch Bloomsbury.
Kobe từng chơi bóng với một mắt cá chân bong gân, một vai bị rách dây chằng, một chiếc răng bị gãy, một vết rách ở môi và một đầu gối sưng to tướng. Kỷ luật nghiêm ngặt đã tàn phá cơ thể Kobe Bryant không ít, nhưng cũng khiến tầm vóc ông trở nên thật vĩ đại.
Kobe từng nói rằng ông sẽ luôn chơi bóng như thể đó là lần cuối cùng, sẽ cắn răng chịu đựng đau đớn để phô diễn những kỹ năng thượng hạng vì ông biết mỗi trận đấu sẽ luôn là mới lạ với những người trên khán đài kia, những người chưa từng xem ông đấu bao giờ và có khi phải tích cóp hàng tuần trời để được đi xem ông chơi bóng.
Kobe Bryant là thần tượng bạn thân của tôi, và rồi tôi nhận ra không có người bạn nào ở đây cả.
Tôi rất thích những bộ phim có lời thoại sâu sắc. Mặc dù mọi người đa phần đều cho rằng xem phim không có gì hơn một thói tiêu khiển tầm thường, tôi, ngược lại, tin rằng phim có thể dạy cho ta nhiều điều hay ho và khiến ta phải trầm ngâm nghĩ ngợi.
Hôm nay, tôi gửi tới bạn bản danh sách 20 trích dẫn tâm đắc nhất mà tôi thu lụm được trong hành trình cày phim của mình. Hãy xem bạn biết được bao nhiêu câu trong này nhé!