Đạo đức nói về lòng trắc ẩn như một phẩm cách đặc trưng và cần thiết của con người. Trong những bài học đầu tiên khi đến với cuộc đời, chúng ta được dạy về chiếc lá lành đùm bọc chiếc lá rách, về nhiễu điều che phủ giá gương, về bầu bí họ hàng phải yêu thương lẫn nhau. Con người sinh ra trong yêu thương, lớn lên cùng yêu thương và rồi đem yêu thương dẫn tỏa đi muôn ngả.
Thế nhưng đâu đó, giữa một bầu xã hội ngày càng phức tạp, hạt giống của vô cảm đã nảy mầm. Quan hệ gắn kết xã hội rạn nứt, là biểu hiện của những vết gãy văn hóa, vết gãy tâm hồn. Trong khi người người lên tiếng phê phán “vô cảm”, thì họ lại quên mất phải đi tìm câu trả lời tại sao nó được sinh ra, tại sao người ta quan tâm đến vật chất, tại sao con người từ bỏ việc giúp đỡ lẫn nhau. Như từ “căn bệnh” gắn liền với “vô cảm”, nó đến từ những tâm hồn vụn vỡ.
Hôm nay, hãy cùng WeStudy lắng nghe những vụn vỡ ấy nhé!