Điều gì khiến bức ảnh này đặc biệt?
Trong ảnh là cậu bé Warren “Whitey” Bernard, 5 tuổi và cha mẹ của cậu là Bernice và Jack Bernard. Jack đang phục vụ trong Trung đoàn British Columbia ngày hôm đó.
Cậu bé Whitey rời khỏi vòng tay mẹ và chạy về phía bố, trong khi Jack mỉm cười và vươn tay ra – ông đã chuyển khẩu súng trường sang tay kia.
Trong một khoảnh khắc, khi mà hàng dài những người lính đang hành quân ở hậu cảnh, tất cả những điều này đã tạo nên một hình ảnh vô cùng ấn tượng, một kiệt tác của bố cục hoàn toàn tình cờ, một khoảnh khắc quyết định đã được nhiếp ảnh gia Claude P. Dettloff “đóng băng” mãi mãi.
Bức ảnh sau đó trở nên rất nổi tiếng và thường được sử dụng trong các cuộc vận động trái phiếu chiến tranh. Nó được Associated Press chọn đăng và sau đó vài tháng, tạp chí Life nổi tiếng bình chọn đây là một trong mười bức ảnh đẹp nhất thập niên 1940.
Như một trong những cựu chiến binh có mặt đã nói: “Đó không phải là về chiến tranh, máu và ruột thịt hay súng ống. Đó là về những gia đình bị bỏ lại phía sau”.
Chỉ trong một vài tháng, Whitney bỗng nhiên trở thành đứa trẻ nổi tiếng nhất ở Canada. Anh nhớ lại:
“Bức ảnh có mặt ở khắp mọi nơi. Nó có ở tờ Life, nó ở Liberty, nó cũng ở Time, Newsweek, Reader’s Digest và cả Encyclopaedia Britannica Yearbook. Mọi tờ báo đều phát sốt vì bức ảnh đó.”
Bức ảnh nổi tiếng đến nỗi vợ tương lai của Whitey, Ruby, đã biết về chồng mình nhiều năm trước khi cô thực sự gặp anh, vì đã nhìn thấy bức ảnh “được treo ở mọi trường học ở British Columbia trong thời kỳ chiến tranh.”
Ngày trở về
Cha của Whitey may mắn sống sót về trở về vào tháng 10 năm 1945. Warren Bernard nhớ lại: “Ngày bố về, ông ngoại dẫn tôi ra ga tàu, nơi bố tôi đang chờ sẵn. Đó có lẽ là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời một đứa bé 10 tuổi như tôi.”
Dù vậy, cha mẹ cậu bé lại quyết định đường ai nấy đi, thực chất là họ đã ly dị trong lúc Jack vẫn còn đang ở quân ngũ. Whitey lớn lên và chuyển đến Tofino, gặp gỡ và kết hôn với người vợ Ruby vào năm 1964.
Ông điều hành một bến du thuyền nhỏ, bán phần cứng và khí đốt trước khi lấn sang sân chơi chính trị. Whitey được bầu làm Thị trưởng và sau đó là Thiếu tá trong vài năm rồi trở thành Ủy viên Hội đồng.
Hiện giờ ông đã nghỉ hưu nhưng con trai ông, Steven Bernard, vẫn điều hành bến du thuyền của gia đình.
Về nhiếp ảnh gia Claude P. Dettloff
Nghiệp cầm máy của Dettloff gắn liền với bức ảnh huyền thoại “Wait for Me, Daddy”. Ông bắt đầu sự nghiệp của mình tại Tạp chí Minneapolis vào năm 1923 và gắn bó suốt 11 năm với The Winnipeg Tribune. Tới năm 1936, Dettloff gia nhập tờ báo The Province và bốn năm sau đó, bức ảnh này ra đời.
Candace Macpherson, cháu gái của Dettloff, giải thích trong một cuộc phỏng vấn năm 2014: “Thành thật mà nói, mỗi khi nhìn vào bức ảnh đó, tôi lại nhớ tới ông ngoại vì tôi đã lớn lên cùng với nó và đó là thứ mà ông ấy đã chụp.” Cô ấy thán phục kỹ năng của ông ngoại mình, vì Dettloff đã “thâu tóm” khoảnh khắc đáng giá đó bằng công nghệ của thời đại mình, chứ không phải máy ảnh tiên tiến mà chúng ta có ngày nay”.