Khởi đầu khiêm tốn
Robbie lớn lên ở Gold Coast của Úc, một nơi mà nhiều người Úc, bao gồm chính cô, vẫn thường lôi ra để giễu cợt. “Tôi không biết họ cười nhạo tiểu bang mình đang sống cho đến khi tôi chuyển đến Melbourne”, Robbie chia sẻ với tờ Vogue trong một buổi phỏng vấn năm 2016. Việc chuyển đến Melbourne, tình cờ lại là bước đệm cho nghiệp diễn lúc này còn chưa thành hình của cô. Robbie có cơ hội tiếp cận diễn xuất chuyên nghiệp ngay ở tuổi thiếu niên khi sắm một vai nhỏ trong chương trình dành cho trẻ em The Elephant Princess, có sự góp mặt của nam diễn viên đang lên Liam Hemsworth.
Ở nhà, Robbie sống chung với ba người anh chị em khác và bà mẹ đơn thân làm công việc vật lý trị liệu. Tờ Hollywood Reporter khẳng định, “Tuổi thơ của cô đã cho cô một cái nhìn cận cảnh về những cánh cửa thành công tài chính có thể mở ra - giống như sự giáo dục của chính cô đã minh hoạ cách thiếu phương tiện có thể đóng sập chúng lại.” Bất kể là gì, Robbie ở tuổi 14 đã biết say mùi tiền; cô nhớ lại đầy tự hào về công việc chăm sóc quầy bar, dọn dẹp nhà cửa và tạp vụ tại Subway. Nhưng không mất nhiều thời gian để cô trở nên ủ dột trước triển vọng hạn chế và rập khuôn của mình như một “cô gái quê đặt chân lên thành phố.”
Ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình Úc rất nhỏ, vì vậy nhiều diễn viên trẻ tại đây bắt đầu dong buồm tới Hollywood để thử vận may. Phần lớn đã phải làm ba, bốn công việc cùng lúc; nhưng Robbie có một chiến lược khôn ngoan hơn: cô dành một năm trời để trau dồi giọng Mỹ và khi đặt chân tới Los Angeles, cô lập tức được chọn vào vai Pan Am (2011-2012), không thành công mấy nhưng cũng có thể coi là một khởi đầu tốt đẹp.
Pan Am đã bị huỷ phát sóng trước khi mùa đầu tiên kết thúc, nhưng Robbie đã kịp sắm một vai nhỏ trong bộ phim lãng mạn About Time (2013) của Rachel McAdams và gửi một băng thử vai tranh suất một vai diễn, như được mô tả trong kịch bản, là “cô gái tóc vàng nóng bỏng nhất từ trước tới nay.”
“Cô gái tóc vàng nóng bỏng nhất từ trước tới nay”
Vai diễn đó là Naomi trong The Wolf of Wall Street (Sói già phố Wall), do Martin Scorsese cầm trịch với sự tham gia của “ông chú súng nước” Leonardo DiCaprio. Trong phim, Leo vào vai Jordan Belfort, một trùm cổ phiếu lừa đảo, trở nên giàu nứt đố đổ vách nhờ các chiêu trò bẩn thỉu; và Naomi, như cách chúng ta thường nói, là “phần thưởng cho kẻ thành công”, hội tụ của đầy đủ sắc đẹp, nóng bỏng, gợi dục - là cô kiều nữ sánh vai cùng Belfort.
Như Tạp chí W đưa tin, “gần như mọi nữ diễn viên ở tuổi 20 đều thử vai diễn này”, nhưng Scorsese vốn nổi tiếng với sở thích ghép cặp những nữ diễn viên vô danh với những người đàn ông nổi tiếng. Trong một buổi phỏng vấn với People, Robbie nhớ lại khi cô chỉ còn vài giây trong cảnh thử vai; tuyệt vọng vì nỗ lực gây ấn tượng bất thành, cô đi thẳng tới chỗ Leonardo rồi tát một cú như trời giáng vào mặt anh. Vào khoảnh khắc nằm ngoài kịch bản đó, đoàn làm phim biết mình đã tìm được Naomi. Ngoài ra, Robbie cũng được biết tới bởi độ “chịu chơi” khi cô sẵn sàng khoả thân hoàn toàn để vào vai, điều vô tình dẫn tới những hệ quả không mong muốn như dưới đây.
Những cảnh nóng trong Sói già phố Wall khiến Robbie bỗng trở thành hình tượng “quả bom sex” thế hệ mới trong lòng mọi khán giả nam giới. Tạo hình quá nóng bỏng và đầy nhục cảm đó gây ra một vấn đề to tác: tất cả những gì người ta nhớ về Robbie sau bộ phim là đôi chân dài miên man, vòng mông đẫy đà và hơi thở đầy những tiền - chứ hoàn toàn không tính tới thực lực diễn xuất của cô ra sao.
Phận làm nền
Chỉ sau khi nhìn lại, diễn xuất của Robbie trong màn hóa thân thành Naomi mới nhận được cái nhìn công tâm hơn. “Nhân vật của cô ấy có thể thật sáo rỗng,” Lynn Hirshberg viết trên Tạp chí W vào năm 2014, “nhưng Robbie đã cho Naomi những góc cạnh sắc nét bên dưới vẻ ngoài mĩ miều kia.” Vào năm 2016, bạn diễn Jared Leto của Robbie trong Suicide Squad (Biệt đội cảm tử) đã không tiếc lời ngợi ca rằng cô ấy “đã nhận một vai diễn mà nhiều người khác sẽ thấy rất khó khăn rồi nâng nó lên tầm ngoạn mục.”
Nhưng hành trình đạt tới điểm công nhận xứng đáng đó không dải hoa hồng mà là con đường đầy cát và sỏi. Sau Naomi, Robbie đã cố gắng tránh xa các vai diễn “cô gái tóc vàng nóng bỏng” hết mức có thể; bất chấp việc cô nhận được vô số lời mời cho các vai diễn dạng này. Nỗ lực vượt qua cái bóng của chính mình, cô tham gia vào hai bộ phim Focus (2015), đóng cặp với Will Smith và The Legend of Tarzan (2016) nhưng tình trạng đều không mấy khả quan: trong mắt giới phê bình, Robbie vẫn là Naomi nóng bỏng và được định sẵn phận làm nền, kép phụ cho nam chính.
Tới Suicide Squad (2016), diễn xuất của Robbie bắt đầu được cân nhắc kỹ hơn. Trong phim, cô vào vai Harley Quinn, một tiến sĩ tâm lý học bị mê hoặc bởi Joker (Jared Leto) và trở thành phụ tá của gã. Bím tóc, áo crop top, quần short nam táo bạo – dường như cô đã rũ bỏ hoàn toàn hình tượng Naomi để trở thành một Harley Quinn quyến rũ nhưng điên tình. Với Suicide Squad, Robbie thực chất vẫn chỉ là kép phụ bên cạnh Jared Leto, tuy nhiên diễn xuất của cô thậm chí còn được đánh giá cao hơn cả nam diễn viên.
Lối đi riêng
Tới năm 2016, Robbie đã ở Hollywood được 5 năm và có đủ ảnh hưởng, và vừa đủ tiền để tự vạch ra lối đi cho riêng mình, thoát khỏi những khuôn phép mà Hollywood gia trưởng ra sức áp đặt lên cô. Trở lại năm 2014, cô và những người bạn cùng phòng khi đó (Sophia Kerr, Josey McNamara và Tom Ackerley, người sau này trở thành chồng cô) đã lập nên LuckyChap Entertainment, lấy trụ sở đầu tiên là căn hộ tại London của họ. Như Robbie chia sẻ với Harper's Bazaar, lý do rất đơn giản: “Tôi không muốn chọn một kịch bản mà tôi lại phải là vợ hoặc bạn gái của ai đó – những người chỉ được xem là chất xúc tác cho mạch truyện của nam chính.”
Việc đầu tiên mà Robbie làm, chắc chắn rồi, là chuẩn bị cho một màn “lột xác”. Cô thủ vai chính trong bộ phim tiểu sử về cuộc đời của vận động viên trượt băng người Mỹ Tonya Harding - I, Tonya (2017). Vai diễn lần này chắc chắn không phải kép phụ, và Robbie gần như đã bị mê hoặc bởi ý tưởng về nữ quyền trong tác phẩm. Tuy nhiên, nó yêu cầu Robbie phải “trở nên xấu xí”: mái tóc vàng bóng mượt được thay thế bằng đống bù lu bù loa, quần áo từ thời 80-90 hết sức quê mùa, và cô buộc phải từ bỏ vóc dáng “kiều nữ” để ra dáng một vận động viên hơn. Và đó chính xác là những gì Robbie đã làm.
I, Tonya sau đó đã trao tặng cô đề cử Quả cầu vàng và Oscar - và Allison Janney, người vào vai mẹ của Harding trong bộ phim, giành được Oscar cho Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất. “Đó là một trong những khoảnh khắc tuyệt vời nhất đời tôi,” Robbie nói với tờ Variety. “Có một cảm giác tự hào thực sự đặc biệt khi ngồi đó và biết mình đã góp phần giúp người đó thăng tiến.”
Với những gì đã đạt được từ I, Tonya, LuckyChap tiếp tục trình làng hai tác phẩm Birds of Prey và Promising Young Woman vào năm 2020 – đều gặt hái thành công ngoài mong đợi, thu về tổng 275 triệu USD toàn cầu và ẵm hai giải Oscar trên tổng số sáu đề cử.
Thành công về cả mặt trận thương mại lẫn phê bình của Barbie trong năm 2023 vừa qua được xem là đỉnh cao của LuckyChap sau sáu năm hoạt động. Hãng đã mời Greta Gerwig làm đạo diễn và Noah Baumbach phụ trách kịch bản, trong khi Robbie là nhà sản xuất kiêm diễn viên chính. Tờ Variety đưa tin, “cô yêu cầu được cc trên mọi email, tham gia quản lý lịch trình và ngân sách quay phim, thậm chí còn giám sát số gallon sơn màu hồng cần thiết để phủ lên các bộ Barbieland.”
Ngay từ đầu, LuckyChap đã được kiến thiết dựa trên sứ mệnh kể những câu chuyện về người phụ nữ tự chủ. Chủ nghĩa nữ quyền trong hãng được Robbie đẩy xa tới mức cả nhóm đã nỗ lực phối hợp để đưa các công việc hậu trường về tay nữ giới. Ví dụ, bộ phim Birds of Prey được viết bởi một người phụ nữ (Hodson) và đạo diễn bởi một người phụ nữ (Cathy Yan); bốn nhân vật trung tâm của nó là những người phụ nữ và có mối quan hệ thân thiết với nhau - như cách Little Women từng tái hiện.
Di sản bị lãng quên của Marilyn Monroe
Chuyện một ngôi sao nổi tiếng tự thành lập hãng phim riêng của mình tại Hollywood cũng xưa như chính Hollywood vậy. Không ít người đã thành công, tuy nhiên sự thống trị phần lớn thuộc về đấng mày râu.
Quay trở lại những năm 50 của thế kỷ trước, Marilyn Monroe, chán ngấy với kiểu làm việc gò bó của các hãng phim, đã tự thành lập nên công ty riêng của mình là Marilyn Monroe Productions. Bà đạt được thỏa thuận với Fox rằng bà sẽ tham gia vào khâu sản xuất trong các dự án tương lai và có quyền từ chối kịch bản và đạo diễn. Nhưng tiếc thay, bà chỉ hoàn thành hai bộ phim Bus Stop (1956) và The Prince and the Showgirl (1957) trước khi qua đời vào năm 1962.
Giờ đây, di sản bị lãng quên của Monroe đã được tiếp nối bởi Robbie trong thế kỷ 21. Giống như người tiền nhiệm xấu số, Robbie cũng sở hữu mái tóc vàng, thân hình bốc lửa và bị gắn nhãn là “quả bom sex” tại Hollywood - nhưng với những gì cô đã và đang làm được ở LuckyChap, chúng ta hoàn toàn có thể hy vọng vào một viễn cảnh tươi đẹp hơn, một lời hứa hẹn khả thi về chủ nghĩa nữ quyền sẽ lan rộng tại kinh đô điện ảnh thế giới.