Nhiếp ảnh ra đời vào đầu thế kỷ 19, và chỉ sau gần 200 năm lịch sử, nó đã trở thành một công cụ cực kỳ phổ biến với con người ngày nay.
Suốt gần 200 năm hình thành và phát triển đó, lịch sử đã chứng kiến rất nhiều thiên tài có khả năng thần sầu trong việc “đóng băng” những khoảnh khắc đặc biệt của lịch sử, thời thế và cuộc sống này.
Ansel Adams – bậc thầy nhiếp ảnh đen trắng, Henri Cartier-Bresson với biệt danh “cha đẻ của nhiếp ảnh đường phố” hay Dorothea Lange – nhiếp ảnh gia của người lao động với bức ảnh nổi tiếng The Migrant Mother,... hãy cùng tôi khám phá trong bài viết ngày hôm nay nhé!
Lucius Annaeus Seneca, hay thường gọi là Seneca, là một chính khách Roman và một nhà triết gia nổi tiếng, một trong ba cây đại thụ của trường phái Khắc kỷ Hy Lạp. Ngay từ sớm, Seneca đã phát triển một bộ kỹ năng tư duy vượt bậc và là bậc thầy về cách sống. Trong tác phẩm On the Shortness of Life, Seneca nhắc nhở chúng ta về một trong những tài nguyên quý giá nhất nhưng thường bị xem nhẹ: thời gian. Và dưới đây là 10 ý tưởng cốt lõi nhất về nghệ thuật quản lý thời gian của ông.
Sức khỏe giọng nói là trạng thái tổng thể của cơ họng và các cơ quan liên quan, bao gồm cả dây thanh âm, màng nhĩ, các cơ và cấu trúc khác trong hệ thống giọng nói. Nó liên quan đến khả năng sử dụng giọng nói một cách hiệu quả, linh hoạt và không gây tổn hại cho sức khỏe cơ họng.
Một sức khỏe giọng nói tốt đồng nghĩa với việc cơ họng và dây thanh âm không bị viêm nhiễm, tổn thương hoặc mệt mỏi. Nó cũng ám chỉ rằng giọng nói được phát ra rõ ràng, có chất lượng âm thanh tốt, phát âm chính xác và điều chỉnh được giọng điệu phù hợp.
Ngoài ra, việc học cách sử dụng giọng nói một cách chính xác, sáng tạo và không gây căng thẳng cũng là một yếu tố quan trọng để duy trì sức khỏe giọng nói. Kỹ thuật nói, ngữ điệu, tốc độ và cách diễn đạt cảm xúc qua giọng nói đều đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ và cải thiện sức khỏe giọng nói.
Chà, nói chung chung thế thì biết đằng nào mà áp dụng, phải chứ? Đừng lo, 5 mẹo tôi đưa ra dưới đây sẽ chỉ rõ cách thức để bạn thực hành và nâng cao sức khỏe giọng nói của bản thân.
Vào năm 2010, các nhà nghiên cứu ở Đại học Harvard đã cho bệnh nhân sử dụng giả dược để làm giảm những cơn đau khó chịu ở bụng. Điều kỳ lạ ở đây là họ tiết lộ trước cho bệnh nhân đây là thuốc giả, hoàn toàn không có tác dụng giảm đau. Thế mà nhóm các bệnh nhân này vẫn báo cáo các triệu chứng đã thuyên giảm với tỷ lệ cao gấp đôi so với nhóm không nhận được thuốc.
Kết quả này giải thích tại sao chỉ riêng việc đi thăm khám bác sĩ và bỏ tiền ra để mua lời tư vấn từ họ đã đủ khiến bạn yên tâm và cảm thấy tình trạng cải thiện rõ rệt. Sau khi uống thuốc, bạn bỗng thấy trong người khỏe hơn dù có khi thuốc còn chưa cả ngấm. Có lẽ bạn sẽ thấy những việc tôi vừa nêu ra chẳng xa lạ là bao. Đúng vậy, hiệu ứng giả dược là một phần nguyên thủy của bộ não con người.
Cơ chế hoạt động của giả dược ra sao? Tại sao biết trước đó là thuốc giả nhưng bệnh nhân vẫn thấy tình trạng được cải thiện? Nếu niềm tin thực sự có sức mạnh như vậy, chẳng phải chúng ta cứ nằm im và tin tưởng mọi chuyện sẽ qua là xong sao?
Chức vô địch của Cleveland Cavaliers năm 2016 là một cú lội ngược dòng ngoạn mục. Họ bị dẫn trước 3 – 0, sau đó lật lại và giành chiến thắng chung cuộc trong chuỗi so tài 7 trận với tỷ số 4 – 3.
Kyrie Irving đóng góp công rất lớn trong chiến thắng lịch sử đó. Ngay khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, anh chạy thẳng vào phòng thay đồ, bấm máy gọi cho Kobe Bryant.
Bryant nhấc máy. “Trời ơi, lời khuyên của anh có tác dụng. Nó phát huy hiệu quả!” Irving hò reo trong vui sướng. Bryant cũng sướng lây, còn gì tuyệt hơn khi bạn cho ai đó lời khuyên và họ quay lại cảm ơn với một thành quả mỹ mãn cơ chứ?
Có lẽ bạn ít nhiều cũng vài lần trải qua cảm giác tự hào khi cho người khác một lời khuyên hữu ích như Bryant. Nhưng tới vài tuần sau, bạn gặp phải tình huống tương tự, rồi bạn lại đưa ra một quyết định tệ hại, thậm chí còn khác xa với những điều bạn đã khuyên người khác trước đó.
Tại sao? Tại sao cùng một vấn đề, bạn khuyên người khác thì mọi chuyện đầu xuôi đuôi lọt còn khi phải tự khuyên bản thân thì bạn bỗng hóa khù khờ dốt nát?
Thực tế thì đó là một khuynh hướng nhận thức chung mang tên Nghịch lý Solomon. Cái tên này xuất phát từ câu chuyện về vua Solomon người Israel cổ – nổi tiếng thông thái tới nỗi nhiều người vượt hàng trăm dặm tìm tới để xin lời khuyên, thế nhưng cuối cùng lại không thể tự đưa ra lời khuyên sáng suốt cho chính mình và dẫn tới sự sụp đổ của vương quốc.
Tỉnh British Columbia, Canada có một cây cầu treo rất dài và đáng sợ.
Nó dài tới 140 mét, vắt ngang qua vực Capilano từ độ cao hơn 70 mét như thể thách thức những kẻ gan dạ nhất.
Nếu đặt Nữ Thần Tự Do ở dưới đáy vực, cây cầu này sẽ vắt nhẹ qua đôi vai đồng của bức tượng. Ấy thế mà chiều rộng của nó chỉ bằng một cái ghế đá thôi.
Gió rít, tiếng dây kẽo kẹt, chừng đó đã đủ bạn tưởng tượng ra một cảnh tượng be bét và thảm khốc khi sảy chân chưa?
Không phải ai cũng đủ bản lĩnh để đi hết cây cầu này. Vậy mà vào năm 1974, Art Aron và Donald Dutton thậm chí còn tiến hành thí nghiệm tại đây.
Và kết quả mà họ thu về cũng là câu trả lời cho việc tại sao con gái thường thích ‘trai hư’, cũng như tại sao rất nhiều buổi hẹn hò thành công lại bao gồm những chuyến tàu lượn hay những bộ phim kinh dị thót tim.
Trong cuốn sách So Good They Can’t Ignore You: Why Skills Trump Passion in Searching for Work You Love xuất bản năm 2012, tác giả Cal Newport có viết, “Khuyên ai đó theo đuổi đam mê của họ là một việc làm nguy hiểm.”
Newport cho rằng ‘đam mê’ là một khái niệm hết sức mơ hồ, ông nghi ngờ cái giả định ngầm của lời khuyên: “Ai cũng có sẵn một niềm đam mê có thể lựa chọn làm con đường sự nghiệp để theo đuổi. Việc của bạn là tìm ra nó, hết mình vì nó và bạn sẽ thành công.”
Trong bài viết này, tôi sẽ chỉ ra cho bạn lời khuyên 'hãy theo đuổi đam mê' của Steve Jobs tại Đại học Stanford năm 2005 thực sự là một lời khuyên tệ hại, lý giải tại sao không cần đam mê rực cháy bạn vẫn có thể xuất phát tốt, cũng như tại sao dùng đam mê để kiếm tiền chưa chắc đã phải điều hay.
Trước hết, hãy cùng khám phá bí mật của Mark Cuban.
Trong bản Lý lịch đại biểu dự Đại hội Quốc tế Cộng sản lần thứ VII, Bác Hồ đã ghi: “Biết các thứ tiếng: Anh, Pháp, Trung Quốc, Ý, Đức, Nga”. Nhưng thực tế khi Bác đi thăm nước ngoài, cũng như đón tiếp các Đoàn ngoại giao tới thăm và làm việc tại Việt Nam, chúng ta được biết Người cũng sử dụng thành thạo, điêu luyện nhiều ngoại ngữ khác như: tiếng Thái, Tây Ban Nha, Ả Rập… chưa kể 54 tiếng dân tộc của Việt Nam.
30 năm trời bôn ba nơi xứ người, đi khắp các nước châu Âu để tìm đường cứu nước, chưa lúc nào Bác ngừng học, ngừng phát triển. Bác Hồ của chúng ta cũng là một tấm gương tự học tiếng nước ngoài thành công trong điều kiện vô cùng gian khổ và thiếu thốn.
Dù bạn mới tập tành chụp ảnh hay đã cầm máy lâu năm, dù bạn muốn có khởi đầu vững chắc để dấn thân vô nghề nhiếp ảnh hay đơn giản chỉ là tự mình chụp lấy những bức hình đẹp, làm thế nào để nâng cao kỹ năng chụp ảnh luôn là câu mà bạn thường xuyên tự hỏi mình.
Bạn sẽ để tôi trả lời câu hỏi này giúp bạn chứ? Trong bài viết này, tôi đưa tới bạn quy tắc vô cùng phổ biến trong nhiếp ảnh, và là kiến thức nền tảng mà bất cứ trường lớp đào tạo nhiếp ảnh nào cũng đều phải giảng dạy qua: Tỷ lệ vàng (The Golden Ratio).