Robert Downey Jr. cho Marvel người hùng Tony Stark, cũng như Iron Man hoàn hảo mà hãng phim này muốn. Ngược lại, Marvel cũng tặng Downey thứ anh cần: một vai diễn để đời.
Ít ai biết, vai diễn Holly Golightly trong Bữa sáng ở Tiffany's ban đầu vốn được nhắm tới minh tinh Marilyn Monroe chứ không phải Audrey Hepburn. Nhưng như lịch sử tự chứng minh, hình ảnh Hepburn với chiếc váy đen hiệu Givenchy, kính râm cùng tẩu thuốc dài quá cỡ trên tay, đến nay đã trở thành một trong những biểu tượng kinh điển về thời trang và điện ảnh thế kỷ 20.
Albert Einstein có lẽ không phải người đầu tiên bạn nghĩ tới nếu muốn tìm lời khuyên cho một cuộc sống tốt đẹp hơn. Khi nhắc tới ông, phần lớn chúng ta sẽ nghĩ tới vị giáo sư vật lý với mái tóc bù lu bù loa, bức ảnh chụp ông lè lưỡi mang tính biểu tượng, và, rất có thể là cái công thức “E Bằng Mờ Xê Bình.”
Tuy nhiên, trái với nhận thức phổ biến rằng Einstein là một thiên tài lập dị, ông thực tế là người khá dễ gần và lạc quan. Ông trao đổi thư từ thường xuyên, có nhiều sở thích ngoài nghiên cứu vật lý, và nhìn vào cuộc đời của người đàn ông hạnh phúc ấy, chúng ta có thể đúc kết được nhiều triết lý giá trị, thiết thực với thời đại hiện nay.
Có lẽ là vào những năm thơ ấu của Stan Lee, thời mà bút danh Stan Lee chưa ra đời mà vẫn còn là cậu bé Stanley Lieber, đang ngồi ngấu nghiến một tạp chí tên là The Spider: Master of Men.
The Spider là một người hùng không có siêu năng lực, anh chỉ là một người đàn ông đội mũ chiến đấu với kẻ xấu. Anh đeo một chiếc nhẫn có biểu tượng con nhện, và khi anh tung đòn kết liễu, con nhện sẽ in lại trên hàm của gã kia.
Nhiều năm sau, cậu bé Stanley ngày nào giờ đã gần 40 tuổi, đang ngồi gõ máy thì thấy một con ruồi bò trên tường. “Jesus, chẳng phải sẽ rất oách nếu một siêu anh hùng có thể bám vào tường và di chuyển như một côn trùng hay sao?” ông nghĩ thầm;
Hai ý tưởng gặp nhau, và, bùm, Spider-Man ra đời.
Đó chính xác là hai tia sáng đã khơi mào cho ý tưởng về Nhện Nhọ. Nhưng hành trình biến ý tưởng đó thành một dạng vật chất, một anh hùng có tâm tư tình cảm riêng, lại không hề dễ dàng, đầy tréo ngoe và có phần… nực cười. Nực cười ra sao, bạn đọc tới cuối bài sẽ rõ.
Bộ phim Ferrari của đạo diễn Michael Mann, ra mắt dịp Giáng sinh vừa qua, đúng như tên gọi, là những mảng ký ức đan xen lẫn lộn về đời sống phức tạp của Enzo Ferrari, người được xem là “nổi tiếng nhất nước Ý ngoài Giáo hoàng.”
Cuộc đời của J. R. R. Tolkien, tác giả của bộ tứ huyền thoại giả tưởng Anh chàng Hobbit cùng Chúa tể những chiếc nhẫn, thực sự hấp dẫn và thú vị chẳng kém những tiểu thuyết của ông là bao. Từ những nốt nhạc thăng trầm trong bản tấu cuộc đời, nhà văn thêu dệt chúng thành cả một vũ trụ giả tưởng vượt thời gian.
Những câu chuyện về xã hội đen sẽ luôn đắt khách. Ở lĩnh vực điện ảnh, Bố già dạy chúng ta điều này từ rất sớm, mở đường cho một kỷ nguyên những bộ phim điện ảnh xuất sắc và kiến tạo nên nhiều hình tượng phản anh hùng ghi đậm dấu ấn trong lòng khán giả.
Tuy nhiên, dù là một trong những bộ phim nổi tiếng nhất từng được thực hiện và chắc chắn không phải dạng phim chỉ xem một lần, vẫn có nhiều chi tiết thú vị về bộ phim và câu chuyện hậu trường mà ngay cả những người hâm mộ cuồng nhất có thể bỏ lỡ.
Thời trung học, Stone từng chuẩn bị sẵn một bài thuyết trình PowerPoint có tựa đề “Project Hollywood”, nhằm thuyết phục mẹ cho phép cô chuyển đến California để theo đuổi diễn xuất chuyên nghiệp.
Bỏ học ở tuổi mười lăm, và tới tháng Giêng năm 2004, cô nhóc và mẹ đã yên vị trong một căn hộ ở Los Angeles.
Hai mươi năm sau, Emma Stone hiện đang tranh giải Oscar.
Sức sống mãnh liệt của Little Women nằm trong chính những nhân vật mà Alcott đã dày công phác hoạ, và các diễn viên của phiên bản 2019 đã làm hình tượng ấy trở nên chân thực, sống động hơn với khán giả cũng như độc giả tiểu thuyết.
Ngành hàng hải có một thuật ngữ là Đường Plimsoll, một vạch kẻ trên thân tàu cho biết khối lượng của con tàu có đạt tiêu chuẩn để ra khơi hay không. Rất đơn giản, nếu mực nước vượt quá đường Plimsoll - tức là con tàu đang chở quá nặng - nó không được phép rời cảng và ngược lại.
Nhờ có sáng kiến này, vô số sinh mạng đã được cứu vớt khỏi cảnh chết chóc vô cớ, qua đó thiết lập một tiêu chuẩn mới áp dụng cho ngành hàng hải để đảm bảo tính an toàn cho thuỷ thủ đoàn. Câu chuyện đằng sau nó, về cuộc chiến đơn thương độc mã của một người đàn ông ròng rã hàng năm trời, sẽ là một câu chuyện khiến bạn mủi lòng vì tinh thần cao thượng, tính nhân văn và truyền cảm hứng của nó.
Dứt khoát không diện váy ngắn, trang điểm và nhuộm tóc vàng hoe để chiều theo thị hiếu bấy giờ, thậm chí từ chối ký tặng người hâm mộ, sự nghiệp của Katharin Hepburn đã có lúc chạm đáy tới mức bị xem là “thuốc độc phòng vé”.
Tuy nhiên, bất chấp sự chèn ép của các giám đốc, bất chấp sự dè bỉu từ người hâm mộ, bất chấp một Hollywood nam quyền thống trị, Hepburn đã từng bước gây dựng lại tiếng tăm và khẳng định vị thế độc tôn của mình trong lịch sử điện ảnh Hoa Kỳ.