Kinh dị, mặc dù không phải thể loại được yêu thích nhất và không mấy được ưu ái bởi các nhà phê bình, nhưng lại là một trong những thể loại phim dễ dàng thu hút mọi người tới rạp và qua đó, kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng bạn có tò mò đâu là bộ phim kinh dị có doanh thu cao nhất mọi thời đại không?
Nếu thích theo dõi những người nổi tiếng, rất có thể bạn sẽ tò mò ai là người đứng sau những bức hình lung linh của họ. Ngay đây là danh sách bao gồm 10 “nhiếp ảnh gia của những người nổi tiếng”, đi kèm đó là tài khoản Instagram riêng của họ để bạn tiện theo dõi.
Đối với tôi, phim truyền hình là một cách cực kỳ đơn giản mà không nhàm chán để học tiếng Anh. Thời lượng một tập phim sitcom trung bình chỉ 20 phút, do đó tôi có thể tranh thủ xem vào giờ ăn trưa, những lúc rảnh rỗi ngoài giờ làm việc.
Tôi không xem phim để nghiên cứu, tôi xem chỉ vì tôi thích chúng. Tuy nhiên, quá trình học hỏi vẫn diễn ra. Chỉ độ 2-3 tuần là tôi đã bắt chước nói theo giọng điệu của nhân vật, nghe bập bẹ được các cuộc hội thoại ở mức cơ bản.
Với những chương trình yêu cầu trình độ nghe hiểu cao hơn, lúc này tôi buộc phải xem có phương pháp. Và bí quyết của tôi nằm ngay ở khâu chọn phim — tôi chỉ chọn những bộ làm tôi hứng thú.
Học tập, cũng như bất cứ đam mê nào khác, phải mang lại niềm vui. Tôi tin là vậy. Và trong bài viết hôm nay, tôi đưa tới bạn một vài mẹo giúp bạn tối ưu hóa việc học tiếng Anh qua xem phim, kèm theo đó là một vài bộ phim tâm đắc mà tôi nghĩ sẽ khơi dậy niềm yêu thích tiếng Anh trong bạn.
Christopher Nolan từng thừa nhận trong một buổi phỏng vấn trước khi Oppenheimer ra mắt: “Tôi nhìn vào bìa cuốn sách thật lâu, vào người đàn ông với đôi mắt xanh thẳm và tẩu thuốc trên môi, và rồi tôi nghĩ ‘Chà, mình biết phải cast ai vào vai này rồi’.” Và Cillian Murphy, đúng như dự đoán, đã không làm tôi phải thất vọng.
Phải mất khoảng 70 năm để ấn bản đầu tiên của Từ điển Oxford được tập hợp lại, và những năm đó đã chứng kiến sự gặp gỡ của hai người đàn ông nhìn bề ngoài khá giống nhau nhưng lại sống hai cuộc đời rất khác nhau.
Câu chuyện về hai người đàn ông này, giữa một giáo sư và một kẻ điên — James Murray và Tiến sĩ William Chester Minor — cùng sự ra đời của Từ điển Oxford đã tạo nên một thiên truyện hấp dẫn, là tổng hòa của học thuật, bạo lực, điên rồ, nghèo đói và tình yêu không phai nhòa với ngôn từ và lịch sử của chúng.
Bạn có bao giờ nghĩ tới việc được làm ở một công ty có ông sếp vô cùng dễ tính, không bắt bạn phải mặc đồng phục, có thể làm việc từ xa nếu muốn, ra về bất cứ khi nào xong việc và mức lương thì vô cùng ổn không?
Nếu có thì tin vui cho bạn đây: công việc tưởng như chỉ có trong mơ đó nay đã được hiện thực hóa, thậm chí trở thành một làn sóng mới do những người trẻ tuổi dẫn đầu — và nó được gọi tên bằng thuật ngữ lazy-girl job.
Trong khi còn hoang mang không biết nó ra làm sao, dưới đây là tất cả những gì bạn cần biết về phong trào ‘lười biếng đồng loạt’ này.
Nổi tiếng là nam streamer kiếm tiền giỏi nhất Việt Nam, tộc trưởng Độ Mixi không khác nào “Đen Vâu trong làng streamer” — dù thu nhập lên tới 10 chữ số nhưng vẫn giữ lối sống giản dị, gần gũi với khán giả.
Tôi không phải fan của Độ Mixi, thú thật cũng hiếm khi xem anh stream bao giờ. Nhưng tôi vẫn luôn tò mò các streamer như anh Độ, họ làm những gì mà ra nhiều tiền vậy?
Ngôn luận của người xưa không phải lúc nào cũng đúng. Giả như người xưa coi việc không sinh được con cái là một trong số những tội bất hiếu. Giả như người xưa cho nam giới cái quyền tam thê tứ thiếp, ép buộc người phụ nữ phải sống như một hạng tiểu nhân thấp cổ bé họng, không có quyền định đoạt cuộc đời. Thế là họ đâu được tự do bày tỏ nguyện vọng cá nhân, có đâu được “cãi” lấy cái lý cho mình. Giả như xã hội bị phân tầng, con người bình dân cũng có năm bảy loại, nhưng cao nhất là vua chúa, rồi đến quý tộc, quan lại. Càng phân tầng, cái luật giao tiếp càng khắt khe, lỡ sảy phạm húy hoặc lỡ nói câu phật lòng những kẻ chuyên chế, là tính mạng liền treo ngoài sân rồng hoặc ngoài pháp trường. Nhưng sở dĩ các bậc phát ngôn ấy được gọi là thánh hiền, là bởi ngoài những tư tưởng chuyên quyền mà họ gieo rắc, họ vẫn là đại diện cho sự thấu đạt, vì trong các vấn đề xã hội, họ đã khai thác sâu xa cái cốt lõi có giá trị lưu truyền. Đạo lý cây cao đón gió, thẳng quá dễ gãy chưa bao giờ là sai, vì thế mà người ta sinh ra cái khéo miệng trong giao tiếp. Khéo miệng không phải là khéo nịnh, nịnh nọt chỉ là tâng bốc bằng giả ngôn. Nghệ thuật cho sự khéo ấy, từ ngày xưa các bậc thánh nhân hiền triết đã để lại những câu danh ngôn rất rõ ràng. Lấy ngôn trị ngôn, WeStudy sẽ giới thiệu với bạn 9 phương châm quan trọng để nắm bắt tốt nghệ thuật giao tiếp. Cùng ghi lại nhé!
Ngày nay, thật khó để tưởng tượng được việc học tập, làm việc mà không có máy tính xách tay.
Bây giờ, nếu bạn thách tôi 100 đồng cho mỗi lần tìm được một sinh viên sử dụng laptop để ghi chú, tôi sẽ kiếm được một phần buffett khá ngon — có khi là hai phần.
Thực sự thì tôi mới chỉ chuyển qua viết tay độ 3 tháng gần đây thôi, còn trước đó thì tôi ghi chú tất cả bằng laptop. Từ bài giảng trên lớp, biên bản cuộc họp, to-do-list, kho ý tưởng hay thậm chí là cả nhật ký. — tất cả đều được soạn ra bằng những tiếng gõ lạch cạch vui tai.
Tôi khó lòng phủ nhận độ tiện lợi của các trình soạn thảo trực tuyến vì chúng có quá nhiều điểm ưu việt, từ khả năng sao lưu, không gian ghi chú không giới hạn hay có thể truy cập bất cứ lúc nào chỉ với chiếc điện thoại — vả lại chữ viết tay của tôi cũng không đẹp cho lắm, nên tôi khoái ghi chú trên thiết bị điện tử hơn.
Nhưng nếu nó vượt trội tới vậy, tại sao tôi vẫn quay về bên chiếc bút và tập giấy thần yêu như những ngày đầu học viết chính tả?
Marilyn Monroe, một nạn nhân của thời đại, một phát minh của Hollywood, một giấc mộng phù phiếm xa vời như cách Fitzgerald đã khắc họa trong The Great Gatsby, là người tình của cả nước Mỹ nhưng không có nổi một hạnh phúc nhỏ nhoi cho riêng mình.
Bài viết dưới đây được viết dựa trên nỗ lực bới móc quá khứ của Marilyn Monroe ở mức tối thiểu, nhằm đưa tới bạn đọc cái nhìn chân thật và khác lạ về nữ minh tinh — khác với cái mác “biểu tượng tình dục”, tuổi thơ mồ côi khốn khó, những lùm xùm tình ái hay vụ tử sát “không đúng lúc” vào năm 36 tuổi.
Thay vào đó, bài viết này sẽ cho bạn thấy một Marilyn Monroe luôn khát khao phát triển bản thân, khát khao chứng minh năng lực của mình và quan trọng nhất, khát khao thoát khỏi cái mác “biểu tượng tình dục” để được nhìn nhận như một nữ minh tinh nghiêm túc và cống hiến với nghề.
Tính dẻo dai của não bộ giảm dần theo tuổi tác, nhưng điều này không thể làm nản lòng những “học sinh lớn tuổi” — vì họ nắm trong tay một vài lợi thế to lớn.