Stephen King, nhà văn giả tưởng lớn nhất thời đại chúng ta, đã chấp bút viết nên cuốn tự truyện “Chuyện nghề viết” vào đầu những năm 90. Trong cuốn sách, ông tóm gọn cả hành trình viết lách của mình trong chưa đầy 100 trang giấy, và dành cả phần còn lại để đưa ra những lời khuyên cho các nhà văn trẻ, hoặc rộng hơn, những người bán chữ nuôi miệng.
Nếu bạn là một người viết, bạn nên đọc tác phẩm này. Nếu bạn là một tác giả, bạn phải đọc tác phẩm này. Và nếu bạn chẳng phải nhà văn hay bất cứ gì tương tự, bạn chỉ là một độc giả yêu thích thứ văn chương kỳ ảo của Stephen King, chẳng cần nói, bạn sẽ tự động tìm đọc cuốn sách này.
Còn dưới đây, là bản tóm tắt những lời khuyên thiết thực nhất rút ra từ sự nghiệp viết lách của ông. Hãy đọc đi, vì biết đâu bạn sẽ tìm thấy hạt ngọc nào trong đó.
Nhiều thập kỷ trước khi công nghệ kỹ thuật số thay đổi cách chúng ta tạo ra và thưởng thức các bức ảnh, Garry Winogrand đã chụp được hơn 1 triệu bức bằng chiếc Leica 35mm của mình, dựng lên một bức chân dung toàn vẹn về nước Mỹ từ cuối những năm 1950 đến đầu những năm 1980.
Từng được Leonardo DiCaprio khuyên rằng không nên tham gia các dự án siêu anh hùng, Chalamet tỏ ra khá vâng lời người tiền bối cho tới nay. Nhưng ít ai biết, bộ phim khiến anh muốn trở thành diễn viên lại là một bộ phim siêu anh hùng.
Madame Web, tính tới thời điểm hiện tại, dường như nhận về những phản hồi khá tệ hại. Nhiều chiến sĩ cảm tử khuyên ta nên trân trọng sức lao động của mình, nhưng bất chấp mọi lời cảnh cáo, ta vẫn sẽ đi xem vì không mua được Đào mà chẳng muốn xem Mai.
Susan Sontag là một trong những cây bút phê bình sâu sắc nhất mà thế kỷ 20 từng sản sinh ra. Trưởng thành tại Mỹ giữa thời buổi loạn lạc, xã hội đầy rẫy biến động cùng những mưu toan chính trị, Sontag đã lấy ngòi bút làm vũ khí chiến đấu, cho ra mắt hàng loạt các tiểu luận, cũng như tác phẩm ngắn dài, bàn về các chủ đề rộng lớn như chiến tranh, nghệ thuật, văn hoá, bệnh tật, và, là một nhà vận động nhân quyền tích cực trong suốt cuộc đời.
Dưới đây là những lời khuyên quý giá, những quan niệm sâu sắc về cuộc sống cũng như sự nghiệp viết văn của Sontag. Đó là những gì tinh túy nhất, được bà chắt lọc qua hàng thập kỷ bút chiến gian khổ, tới các nhà văn non trẻ, hoặc những người mong muốn lấy ngòi bút làm công cụ đấu tranh của mình.
Hiệu ứng Woozle chỉ ra một tâm lý cố hữu của con người khi bước chân vào một lĩnh vực mới: ta thường có xu hướng chạy theo đám đông, hiếm khi lật ngược lại vấn đề để bắt đầu từ con số không mà, phần vì lười nhác phần vì bất cẩn, chỉ chăm chăm sánh bước cùng dòng người đang đi. Ta xuôi theo chiều gió; ta đọc những thứ mọi người đang đọc, xem những gì mọi người đang xem, và tệ nhất, chẳng ngại ngần đem chúng ra thảo luận, cốt để lập luận của mình nghe có vẻ vững chãi và khả tín hơn.
Bắt nguồn từ chiếc máy chiếu trị giá 1.000 đô, anh em nhà Warner đã phải vượt qua hết trở ngại này đến trở ngại khác trước khi tìm được một bến đỗ mà họ có thể cùng nhau phát triển.
Một trong những câu hỏi quen thuộc nhất với giới sáng tạo là “Làm thế nào để nảy ra ý tưởng mới?”. Chúng ta vẫn luôn tự hỏi mình câu hỏi ấy hàng ngày, và, kể cả các tay sáng tạo tài ba nhất, không phải tự thân sinh ra đã có một cái đầu đầy ắp ý tưởng. Tất cả đều có bí quyết, và dưới đây là 5 bí quyết của các bậc thầy để trả lời câu hỏi họ vẫn luôn được (hoặc bị) hỏi: “Bạn lấy ý tưởng từ đâu?”